HỒI TÂM

Maria Jacqueline Nguyễn T. BạchTuyết

“Hồi tâm là nét đẹp quý phái nhất của tâm hồn”

Mỗi năm dân Chúa nơi Thành Thánh Giuse của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ có mở 2 khóa Cursillos, tôi đều cố gắng tham dự để ăn mày chút tình thương với các Tình Yêu của Chúa. Và cũng để tôi nhớ, tôi được yêu, được Chúa sáng tạo nên giá trị tuyệt vời... Hơn tất cả, tôi cầu xin Chúa giúp tôi can đảm biết tự hào về sứ mạng cao cả để hành động, để làm chứng & để Chúa xử dụng TÔI như Chúa muốn TÔI LÀ...

Tôi tự hỏi, tại sao Con Người không dám tự xưng mình là Con Trời, mà chỉ hàng vua chúa mới được xưng tụng là Thiên Tử? Vì khiêm nhường hay khiêm nhường giả tạo? Hèn nhát hay vì sợ bị giết như Chúa Giêsu Thầy Chí Thánh?

Trong khóa học tôi nhìn ra những tư tế ngôn sứ vương đế của Chúa đang phục vụ anh em như những tôi tớ mọn hèn, bất giác tôi hồi tâm nhớ đến Ba tôi, người thường tắm rửa và xức thuốc cho tôi sau những trận đòn của Mẹ vì trốn học đá banh với con trai... Hồi tâm để hiểu ra rằng, mẹ tôi cũng xót xa đau đớn không thua gì ba tôi, khi hằn trên da thịt non nớt của tôi vết roi mây ra màu đỏ thắm.

Trong thánh lễ khai khóa tôi nhìn ra những của lễ nhỏ nhoi mộc mạc, những lời nguyện đơn sơ chân thành dâng lên Thiên Chúa, bất giác tôi nhớ đến cậu bé, con của kẻ thù, rón rén đặt đóa hoa dại trên mép gối tôi mỗi sáng, làm cho tôi quên đi hận thù cuốn gói trở về Mỹ như kẻ bại trận trong mắt người đời, riêng tôi, biết mình là người thắng cuộc, thắng được lòng thù hận, thắng được sự ác độc giận dữ của chính mình... Với kẽ thù, phải chăng: “Con cái là Ơn Cứu Độ Chúa dành cho cha mẹ?”. Từ đó tôi nghĩ, của lễ dù nhỏ bé như giọt nước mắt, nhưng có thể Chúa ghi vào sổ Nước Trời, hơn là những hạt ngọc, những thùng tiền vàng to lớn...

Khi tôi ra sau lều Thánh Thể, các anh chị yểm trợ vừa dựng lên, tôi nhìn ra cây cổ thụ trốc gốc ngã về phía biển, hiện tượng lạ, không thiệt hại gì cho ngôi nhà bên trong, thì ra rễ nó không chịu bám sâu dưới lòng đất... tôi hồi tâm về đức khiêm nhường của mình- tôi có chịu bám sâu dưới lòng đất hay không? hay chỉ muốn trồi lên như cục đá ngáng đường thiên hạ?

Khi nhìn trời, nhìn đất, nhìn biển, nhìn cây cỏ... tôi chợt nhìn ra cây cổ thụ quen thuộc hơn 30 năm, chắc nó già hơn năm trăm năm tuổi, mà sao vẫn đâm chồi nẩy lộc xinh tươi? Tôi buộc miệng: “Ước chi mình là cây cổ thụ” Tiếng Cha linh hướng của tôi vang lên: “Làm Người, làm Con Chúa không chịu, đòi làm cây” tôi không thèm hơn thua mà suy nghĩ tiếp về thân phận làm người của tôi. Tôi có đọc tin tức đâu đó, trên đất Mỹ, có một cây sống trên bốn trăm năm tuổi, bị sét đánh 14 lần không chết, mà chết vì bị bầy sâu nhỏ bé đục khoét... Tôi nghĩ lại mình, có phải tôi cũng vậy? Qua bao cuộc chiến ác liệt Tây, Nhựt, Cộng... hàng trăm triệu người bị giết, tôi theo ba tôi làm công tác y tế nơi hang hùm ổ rắn... thấy xác trôi, đầu rơi máu đổ, tay chân vắt trên ngọn cau ngọn dừa... riêng thân mình lặn sâu dưới nước tránh bầy chó săn người, suốt ngày chỉ thở bằng một ống sậy, vậy mà không vết trầy vết sước?... Còn nay? giường êm nệm ấm mà sao phải rên rỉ khóc lóc vì những tư tưởng tiêu cực? Đau đớn vì những virus tự rước vào thân? Oằn oại trói mình trong những ham muốn thấp hèn trần tục? Chẳng phải thua cả thực vật khoáng vật hay sao?

Nhưng may mắn, trong khóa học, qua những sứ điệp thông điệp của Thầy Giêsu từ Trời xuống thế cho tôi biết, tôi là Con Chúa, tôi được Chúa thương quan phòng, lại ban cho nhiều tài năng trí khôn ý chí và trăm triệu anh em... tôi chỉ cần học cách YÊU và xử dụng Tình yêu của Chúa một cách nhuần nhuyễn là mọi sự hanh thông.

Tôi bị emergency vô nhà thương ngay sau khóa học, tôi nghĩ đây là trận đòn của tuổi già. Tôi không còn hỏi tại sao, tại sao và tại sao như trước kia tôi thường chất vấn gây gổ với Chúa như đứa con ngổ nghịch:

- Sao nỡ bỏ con xuống trần gian như đem con bỏ chợ?

- Sao liệng con vào ổ kiến lữa?

- Sao quăng con vào hang hùm, ổ rắn?

- Sao giao con cho kẻ bất lương?

Từ ngày tôi được Người chọn là môn đệ, tôi biết hồi tâm để dâng lời tạ ơn Chúa, biết nhìn ra cái đẹp của Chúa trong lòng anh em, để cám ơn anh em biết chuyên cần tập cho nhau trổ hoa Yêu Thương ở mọi tiết mùa sao cho giống Thiên Chúa.

Trở về "Chia Sẻ"